Năm 2001, trong một chuyến công tác lên Buôn Ma Thuột, tôi đã tình cờ bắt gặp ly cà phê đầu tiên của đời mình ngay giữa thủ phủ cà phê Việt Nam.
Buổi sáng cao nguyên se lạnh, sương còn phủ trên mái nhà, người ta trao tôi một ly cà phê đen nóng trong chiếc ly sứ trắng tinh, chỉnh chu và đẹp mắt.
Lúc đó, tôi chưa biết gì nhiều về cà phê. Tôi chỉ nghĩ: lạnh quá, làm ly nóng cho ấm người.
Nhấp từng hớp, tôi thấy nước cà phê đặc sánh, hơi sệt, vị béo và mùi bơ quyện với hương caramel – vani rất rõ. Ly cà phê ấy mạnh, đậm, ấn tượng… như một cú chạm đầu tiên đầy màu sắc.
Đến ngày thứ ba của chuyến đi, tôi được đoàn đưa đến thăm một farm cà phê của nông dân. Ở đó, tôi uống ly cà phê thứ hai – ly cà phê đã định hình cả con đường tôi làm cà phê sau này của tôi.
Chú nông dân với nụ cười hiền từ tỉ mỉ giới thiệu:
đây là cà phê nguyên chất chú tự làm cho gia đình uống, trái chín được hái tay, phơi nắng tự nhiên gần 20 ngày, rang bằng củi từ chính cây cà phê già trong vườn. Không hóa chất, không phụ gia, tất cả đều mộc mạc như cách người Tây Nguyên gửi tâm vào từng hạt cà phê.
Khi phin nhỏ giọt đến giọt cuối, tôi nhấp thử.
Và tôi thật sự bất ngờ.
Hương vị hoàn toàn khác ly cà phê đầu tiên.
Nước cà phê loãng hơn, màu nâu cánh gián trong trẻo, hương trái cây nhẹ nhàng. Vị đắng không gắt, mà hậu lại dịu ngọt, thanh và rất thật. Nó không cố gây ấn tượng. Không gồng mình đậm đà. Nó chỉ đơn giản là… chính nó.
Tôi đã chọn ly cà phê thứ hai – nhẹ nhàng, mộc mạc, giản đơn nhưng chân thật đến tận đáy lòng.
Và như một hạt giống được gieo vào vô thức, từ hôm đó, tôi biết con đường mình sẽ đi sau này.
Nhiều năm sau, qua bao biến động của công việc và cuộc sống, tôi quay lại với cà phê – không phải vì thương mại, cũng không phải vì “ngành hấp dẫn”, mà vì duyên nợ của một ly cà phê thật, được rang từ củi cà phê, hái bằng tay, phơi nắng tự nhiên… như triết lý giản dị của người nông dân năm ấy.
Tôi chọn đi con đường của số ít.
Con đường không dễ tìm khách hàng, không nhiều lợi nhuận, không ồn ào.
Nhưng lòng thì rất nhẹ.
Vì tôi biết mình đang mang đến cho mọi người một sản phẩm thật, an toàn, tử tế với sức khỏe và tử tế với đất Mẹ.
Hôm nay, nhìn lại hành trình đã qua, tôi hiểu:
hai ly cà phê đầu tiên năm ấy không chỉ là chuyện thưởng thức.
Đó là một lời nhắc:
hãy chọn điều thật – dù giản đơn.
hãy chọn điều bền vững – dù khó khăn.
hãy biết ơn – ngay từ hạt cà phê bé nhỏ.
Và tôi vẫn đang đi tiếp trên con đường ấy.
Nhẹ.
Vững.
Và biết ơn.
Respect the beans!