“Công việc không phải gánh nặng.
Gánh nặng là khi ta đánh mất chính mình trong lúc làm việc.”
— Thiện Tri Thức
1. Hạnh phúc không nằm ở cuối ngày làm việc
Nhiều người sống cả đời như thể công việc là một phương tiện để đến được với hạnh phúc:
“Làm hết hôm nay để mai được nghỉ.”
“Cố gắng vài năm để có cuộc sống an nhàn.”
“Làm chỉ để có tiền sống.”
Và họ chưa từng thật sự sống trong lúc làm việc.
Nhưng nếu hạnh phúc chỉ xuất hiện sau khi xong việc, thì…
cả đời ta sẽ chỉ sống trong mong chờ.
Và hiện tại luôn là nơi “chờ đợi để thoát ra”.
“Mang tỉnh thức vào công việc – chính là trả lại sự sống cho giây phút này, nơi mà đời thực sự đang diễn ra.”
2. Không có việc nhỏ – chỉ có tâm nhỏ
Dọn dẹp quán.
Trồng cây cà phê.
Gói hàng, gửi mail, phục vụ khách…
Những việc tưởng chừng tầm thường ấy, khi được làm bằng sự hiện diện, thì trở thành thiền tập.
Tỉnh thức giúp ta:
“Người làm việc tỉnh thức không chỉ làm ra sản phẩm,
mà còn gieo vào đó tình thương, sự sáng trong và niềm vui sống.”
3. Khi bạn có mặt – công việc không còn căng thẳng
Căng thẳng không đến từ công việc.
Nó đến từ tâm bị chia năm xẻ bảy:
Khi ta thật sự có mặt với việc đang làm, tâm được gom lại, tập trung, an trú –
căng thẳng tan biến, và thay vào đó là niềm vui đơn giản.
Niềm vui ấy không phải là hứng khởi lớn lao, mà là:
4. Công ty, hợp tác xã, quán cà phê – nơi nuôi dưỡng chánh niệm
Tỉnh thức không chỉ dành cho thiền viện.
Nơi làm việc cũng có thể là một trung tâm thiền – nếu người làm có tâm.
Những điều này không làm giảm hiệu suất – mà làm tăng chất lượng sống.
Và khi nội lực nhân viên mạnh lên – hiệu suất, sáng tạo, cộng hưởng sẽ tự nhiên sinh khởi.
“Một tổ chức tỉnh thức không chỉ tạo ra sản phẩm tốt,
mà còn nuôi lớn những con người đẹp.”
— Thiện Tri Thức
5. Thực tập: Đưa tỉnh thức vào ngày làm việc
☕ Bài tập 1: Một phút trước khi bắt đầu công việc