THỦ LĂNG NGHIÊM TINH YẾU

Nội dung

 “Nhất tinh minh sinh lục hòa hợp” bảy chữ này có thể nói là tinh yếu của toàn bộ quyển Kinh mà Đức Phật dùng để khai thị về cội nguồn tâm tánh và sự vận hành của thân–tâm–thế giới.

"Một tâm sáng suốt (nhất tinh minh) là gốc sinh ra sáu căn hòa hợp với nhau (lục hòa hợp). Khi giữ tâm sáng đó không bị vọng tưởng che mờ, sáu căn – mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý – sẽ vận hành an nhiên, không xung đột, và đời sống trở nên thanh tịnh, an lạc."

Ý nghĩa tu tập:

• Nhất tinh minh: bản tâm trong sáng, không phân hai, không mê lầm.

• Lục hòa hợp: sáu căn không bị sáu trần lôi kéo, phối hợp điều hòa, không tạo nghiệp bất thiện.

• Kim chỉ nam: Giữ tâm luôn sáng, tỉnh thức, để thân – khẩu – ý vận hành hài hòa, từ đó sống thuận pháp, thuận đời.

Cuộc đời thật may mắn khi mình gặp được cả 2 vị ân Sư, KINH VÀ THIỀN. Theo tôi, Kinh và Thiền vốn không hai.

Kinh là lời Phật thốt ra từ tuệ giác, chỉ thẳng con đường. Thiền là sự sống động của con đường ấy trong từng hơi thở, từng bước chân.

Nếu chỉ đọc Kinh mà không Thiền, thì lời Kinh trở thành tiếng vang trống rỗng, chữ nghĩa không chạm được vào máu thịt. Nếu chỉ Thiền mà bỏ Kinh, thì dễ lạc vào mơ hồ, chấp vào trạng thái, quên mất ánh sáng soi đường.

Kinh chính là Thiền được ghi lại thành lời. Thiền chính là Kinh được thở vào đời sống. Như hai mặt của một đồng tiền, không thể tách rời.

Người thấy Kinh, tức thấy Thiền. Người sống Thiền, tức đang sống trong Kinh. Cả hai đều quy về một vị duy nhất: vị giải thoát, vị tự tại, vị an nhiên của Tâm.